Skip to content

Self-discipline

Published: at 04:41

Mình sẽ luôn bắt đầu blog về một chủ đề bằng cách cắt nghĩa nó trước để mọi người có thể hiểu khái quát.

Hãy bắt đầu với định nghĩa “Self-discipline” là gì?

Self-discipline là khả năng kiểm soát bản thân và làm việc chăm chỉ hoặc hành xử theo cách nhất định mà không cần ai khác chỉ bảo phải làm gì.

Sự kỷ luật bản thân là khả năng thúc đẩy bản thân luôn phát triển. Hành động kiên trì, nhất quán, và không bị ngoại cảnh tác động (tâm lý, cám dỗ hay các tác nhân khác).

Lấy ví dụ đơn giản, về sức khỏe, người có sự kỷ luật sẽ duy trì thói quen rèn luyện hàng năm, thậm chí hàng chục năm để có được sức khỏe tốt.

Người không có sự kỷ luật sẽ dễ dàng bắt đầu, nhưng khi phải duy trì và kỷ luật thì lại ít ai làm được. Một ngày, hai ngày rất dễ, nhưng một năm, hai năm thì lại là câu chuyện khác.

Việc đọc sách cũng vậy! Mở ra đọc 1-2 trang rất dễ, nhưng khi đọc đến trang thứ 10, 20 thì đầu óc lại bắt đầu mất tập trung vì bị ngoại cảnh tác động.

Sự kỷ luật bản thân nghe thì rất dễ nhưng thực hành thì lại rất khó! Lại càng khó khăn hơn trong cuộc sống hiện đại ngày nay khi hàng tá thứ có thể gây sao nhãng chúng ta!

Cho nên, không nói quá khi cho rằng rèn luyện sự kỷ luật bản thân là kỹ năng rất, rất, rất quan trọng trong thời đại hiện nay.

Và chính mình cũng đang trên hành trình đó!

Một số tips để mình mài giũa sự kỷ luật bản thân:

”Life is a single player game” - Naval

Chính vì câu quote của Naval đã truyền cảm hứng cho mình viết về chủ đề “self-discipline.”

Tại sao Naval lại nói cuộc đời như một trò chơi một người? Chẳng phải hàng ngày chúng ta đều tiếp xúc rất nhiều người sao? Nào là đồng nghiệp trong team, bạn bè thân thiết, hoặc bạn bè xã hội rồi đối tác, vân vân.

Quả thật, hàng ngày chúng ta tiếp xúc rất nhiều người, nhưng cốt lõi khi làm việc hay giải quyết vấn đề nào đó thì nó lại là chính luồng suy nghĩ cá nhân của mỗi người.

Cái chung được hình thành từ cái riêng.

Mà cái riêng ở đây là sự vận động độc lập của từng cá thể - đóng góp chung vào bộ máy lớn, năng lượng lớn của tập thể, của tổ chức, và của xã hội. Cho nên, cuộc đời vốn dĩ là trò chơi một người - mỗi người sẽ phải hoàn thành công việc, nhiệm vụ của chính cuộc đời mình mà rất khó ai có thể làm thay. Bản thân chúng ta còn không làm được thì đừng mong ai có thể giúp!

Vậy thì “self-discipline,” hay sự kỷ luật bản thân, chính là bệ phóng giúp mọi cá thể hoàn thành vai trò của bản thân trong bộ máy lớn của vũ trụ nói chung và trong một bối cảnh cụ thể nhỏ hơn.